Hôm nay Ngày 21.08.2016 tôi đã trở lại sau bao năm xa cách để tháp nén nhan cho các thai nhi nơi này.
Đâu đây là nơi chôn cất những linh hồn những hài nhi kém may mắn bỏ mạng tại các bệnh viện & phòng khám… vẫn cất tiếng khóc thương tâm như muốn hỏi những ông bố bà mẹ vô tình, tại sao không để con nhìn ánh sáng mặt trời, nhìn mặt cha mẹ một lần.
Trẻ con luôn là món quà mà số phận trao cho những bậc làm cha mẹ lương thiện. Có biết bao nhiêu gia đình mong mỏi có tiếng khóc cười của trẻ thơ, để mái nhà có thêm hơi ấm và niềm vui; thì cũng có bấy nhiêu kẻ coi thường giá trị của những con người trong hình hài bé nhỏ đáng yêu; đó là lý do dẫn đến nạn bạo lực và nạn phá thai và bỏ rơi trẻ sơ sinh gây nhức nhối trong xã hội đến vậy.
Nơi đây, những nấm mồ đặt cạnh nhau, không tên, không tuổi, không quê quán, Nghĩa trang này được xây dựng nên nhờ những người hảo tâm, tuổi đã cao Họ lặng lẽ thu nhặt, tắm rửa sạch sẽ cho các em lớn, còn các em nhỏ gói gọn vào túi nilon bỏ vào hòm rồi đem chôn cất.
Mẹ ơi, mẹ với con cùng là con người. Con người ai cũng có lần phạm phải sai sót ngoài ý muốn, con người hoàn thiện không phải là không bao giờ phạm sai lầm, mà là biết rút kinh nghiệm để không tái phạm sai lầm trong quá khứ. Mẹ đã trót lầm lỡ, để “ duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc – phận liễu sao đà nảy nét ngang”, nay mẹ đã phạm phải tội lỗi khủng khiếp hơn, đó là đang tâm hoặc tự mình làm, hoặc cho phép người khác hủy hoại khúc ruột do chính mẹ sinh ra.”
Nhắn nhủ với những người phụ nữ : Tạo hóa đã ban cho người phụ nữ thiên chức duy nhất, quan trọng nhất mà người đàn ông nào cũng quý trọng và cần đến ở họ, đó là thiên chức làm mẹ. Nay có ai hoặc phá thai, hoặc mang thai chín tháng mười ngày rồi bỏ con, giết con, có nghĩa là họ chối bỏ thiên chức thiêng liêng nhất của phụ nữ, điều đó đồng nghĩa với việc, phụ nữ chẳng còn chút giá trị cao quý nào trong mắt đàn ông.
“Mẹ ơi, tại sao mẹ lại giết con từ trong cung lòng mẹ.
Bố, mẹ ơi! Xin đừng giết bỏ con!
– huy jos