Đứa trẻ này giá bao nhiêu? Trời ơi, trên đời này còn có câu hỏi nào tàn nhẫn hơn không hả trời?
“Thêm một ca sản phụ có HIV bỏ con, cha vào nhé!” – những thông báo ngắn gọn kiểu như thế từ mấy bệnh viện phụ sản đã trở nên quá quen thuộc với cha Toại, quen đến độ cứ thế mà lập tức vào viện, làm những thủ tục đã làm không biết bao nhiêu lần, rồi bế đứa trẻ về Mái Ấm Mai Tâm.
Nhưng làm gì có ca nào giống ca nào? Một đứa trẻ bơ vơ, cả một đời người thăm thẳm. Một bà mẹ rứt ruột chối từ con, cả một bi kịch nghiệt ngã đủ kiểu đủ đường.
Lần này, bà mẹ trốn viện – một cảnh tượng cũng khá quen thuộc ở khoa phụ sản của Bv Hùng Vương với những ca mẹ HIV. Chị bị bắt lại. Không có một mảnh giấy lận lưng. Không tí quần áo đồ đạc. Chỉ vác cái bụng bầu. Vô đẻ. Rồi trốn. Cũng không có cắc nào trong người. Những ngày qua, ai cho gì ăn nấy. Và trốn.
Nhưng khi đã bị bắt lại, cơ hội mở ra trước mắt. Cò! Phải, rất nhiều cò! Họ ra giá. Họ tranh nhau. 15 triệu – đó là giá chốt cao nhất để giao cho cò đứa trẻ ngay khi chị bế nó ra khỏi cổng bệnh viện. Viện phí? Khỏi lo. Cò trả.
Khi cha Toại tới, giá đã chốt xong rồi. Thêm một cuộc ngã giá.
– Tôi cần tiền, tôi sống làm sao được những ngày đẻ xong mà không có tiền?
– Về với Mai Tâm, tôi lo cho cả mẹ lẫn con.
– Không, tôi còn đứa con lớn nữa, tôi gởi nó vô nhà trẻ 3 ngày nay không đón để đi đẻ.
– Đưa cháu về Mai Tâm, tôi lo cho cả 3 người.
– Không, tôi không đi đâu hết. Tôi cần tiền. Tôi cần 15 triệu.
– Nghe này, giao con cho họ, họ sẽ không bao giờ cho bố mẹ nuôi biết con chị mắc HIV… Giao bé cho cho tôi, con chị sẽ được uống thuốc ngay lúc sơ sinh, cơ hội thoát HIV là 99%. Cháu còn nhỏ quá, cần mẹ. Chị cũng yên tâm chăm sóc con, không phải lo ăn uống, sữa tã…
– Không, tôi cần tiền. Không có 15 triệu, tôi giao con cho cò.
Bà mẹ dứt khoát. Cha Toại lục hết túi ngoài túi trong. 5 triệu cả thảy. Viện phí đã hết 3 triệu, chỉ còn 2.
– Hãy giao con cho tôi, cháu sẽ được chữa trị, có cơ hội thoát HIV. Chị có thể đến thăm con bất kỳ lúc nào. Chị không mất con. Và biết đâu, sau này đời chị thay đổi, chị có khả năng nuôi được con, chị có thể đón bé về.
Và bà mẹ cắn môi, nhận 2 triệu. Chị khóc nhiều lắm. Khóc sưng cả mắt. Chị cũng là một bà mẹ cơ mà. Bà mẹ nào muốn bỏ con?
Cha Toại vội vã bế đứa trẻ về, cố né tầng tầng lớp lớp cò ở ngoài bệnh viện đang muốn ăn tươi nuốt sống kẻ đã “cướp nồi cơm” của họ. Còn cái nghề nào tàn nhẫn hơn không hả trời?
Hỏi cha Toại, làm sao nuôi con nổi, gần 90 đứa con cả thảy rồi, mà còn đi giành con với cò? Khó lắm, khó đủ bề: 90 cái miệng ăn, 90 cái đầu phải nạp kiến thức, 90 trái tim phải xóa nhòa thù hận mà thay bằng yêu thương… “Khó lắm, nhưng không giành thì làm sao?”, cha hỏi ngược thế.
Vào thăm căn phòng của em trên lầu, nơi có thêm 2 cái giường sơ sinh khác và nghe kể còn 2 em vừa đẻ trong viện sắp bế về nữa. Cũng là mẹ bỏ con. Lên được tới lầu 2 thì đã phải dừng lại 5, 7 “trạm dừng” khi ông cha tất tả kéo quần cho thằng bé 3 tuổi, dừng lại cho đứa 4 tuổi đu bám, quơ tay lấy cái cây lau nhà lau chỗ nước đứa 2 tuổi vừa đổ…
Cái Mái Ấm chật lắm nhưng sạch sẽ và tươm tất đến bất ngờ. “Nhớ xoay đầu em thường xuyên, đừng để đầu em bị dẹp nghe con” – nghe ông cha đông con dặn người chăm sóc đứa trẻ như thế.
Ôi ở Mái Ấm gần 90 đứa trẻ, cái đầu không dẹp vẫn quan trọng!
Thấy chuyện về em và rất nhiều những thân phận “đặc biệt” khác, thấy sự trân trọng những thân phận đó, thấy cha Toại và nhân viên Mai Tâm không những cố gắng làm đầy cái bao tử mà còn lấp đầy trái tim trống trải bằng tình yêu thương, chương trình Vẽ Từ Trái Tim cố gắng duy trì lớp Vẽ hàng tuần để góp thêm những tiếng cười, góp thêm cơ hội cho các em giải tỏa, bay bổng bên nét cọ, góp thêm một minh chứng cho các em thấy có nhiều người vẫn muốn Ở LẠI bên em…
Riêng em trẻ trong câu chuyện nay đã 8 tháng. Đã biết ê a, biết bò, biết cười, biết vui… Lần xét nghiệm mới nhất cho thấy em không còn HIV.
Cha Toại vẫn ngày đêm ngóng bà mẹ tới. Cha cần bà ký vào tờ khai sinh. Để đứa trẻ có mẹ, ít nhất là trên tờ giấy. Cơ sở bảo trợ xã hội như Mai Tâm có thể làm khai sinh cho trẻ được, nhưng trên giấy khai sinh mục tên cha, tên mẹ đều là không có.
Một đời không mẹ, không cha dẫu có ở Mái Ấm nào cũng chông chênh lắm. Một đời mang tờ khai sinh không cha, không mẹ, tủi hờn lắm. Mẹ ơi, hãy quay lại đây, dẫu chỉ một lần!
Mái Ấm Mai Tâm, số 23, đường 15, KP. 1, P. Hiệp Bình Chánh, Q. Thủ Đức, Sàigòn, điện thoại: 02862.833.010. Cha Phương Đình Toại, Dòng Camillo, điện thoại: 0908.603.503.
Trích từ FB VẼ TỪ TRÁI TIM
Ảnh trong bài lấy từ Google, chỉ có tính minh họa