Tâm sự day dứt của một bạn khi phá thai
“Dạ con chào Cha… con là…hôm nay con mạo muội lấy hết cam đảm gõ cửa mạo muội nhờ lòng thương xót của cha xin cha chấp nhận lời khẩn cầu của con…. xin cha cho con của con được nằm bên cạnh những thiên thần bé bỏng trong tình thương của cha và con nghĩ đây là cách duy nhất và cuối cùng con có thể đền bù 1 phần nhỏ nào đó lỗi lầm con gây ra cho con của con…con không dám cầu xin sự tha thứ vì con biết lỗi của con rất lớn….nên con của con cũng đã ra đi khi con dùng đến viên thuốc đó…. vì những suy nghĩ ích kỷ của bản thân con… con đã phạm tội quen một người đã có gia đình và con đã có con với người đó…người đó là một người ngoại đạo nên chắc không biết được những luật giáo hội còn con ngược lại và hiểu rõ điều Chúa dạy con nhưng con đã làm sai và giờ con hối hận đau khổ lắm cha ơi…. con không thể bỏ con của con nằm ở nơi lạnh lẽo nào đó bởi con của con đã không được nhìn thấy ánh sáng đã chịu quá nhiều thiệt thòi….con cũng không thể chôn con của con cạnh nơi tổ tiên và ônh bà của con bởi con còn có ba mẹ con… con không dám nghĩ đến ba mẹ con sẽ ra sao khi biết con làm những điều này vì trước giờ con luôn là sự kỳ vọng lớn nhất của ba mẹ con…ba mẹ con luôn dạy con nhiều thứ về Chúa…con cũng không thể nào để người kia đem chôn con của con về nơi nào đó hay tạo một áp lực nào cho người đó được vì con cũng muốn bảo vệ gia đình người đó… con không muốn gia đình người đó tan vỡ vì những quyết định sai lầm của con….con của con đã mất hôm 29 tết… lần đầu tiên trong đời con nhìn thấy nỗi sợ đau đớn và xót xa đó…..con không biết phải làm sao cả… đắng đo suy nghĩ mọi thứ…. con đã giữ con của con bên cạnh con đến hôm nay… bằng cách để trong khăn giấy và bỏ vào trong giỏ đi đâu con cũng mang theo vì thật tâm con không biết con phải làm sao…..từ hôm đó đến giờ con chưa có một giấc ngủ nào trọn giấc vì tuy chỉ 6 tuần 4 ngày con cảm nhận được khao khát sự sống mãnh liệt của con của con…. nỗi nhớ và nỗi dày vò lương tâm của con… cộng thêm con sợ ba mẹ con phát hiện chắc con không dám sống trên đời nữa…trong lúc con không biết phải làm sao vô tình con thấy cha trên face… con đắng đo suy nghĩ 2 ngày và con quyết định gõ cửa nhờ lòng thương xót của cha…con thật sự muốn được thăm con của con… con thật sự muốn con của con không phải cô đơn ở nơi nào đó…cha có thể cho con xin 1 nơi an nghĩ cho bé được không cha….cần chuẩn bị gì con làm hết con chỉ xin cha cho bé con của con 1 nơi nhỏ bé để an nghĩ…Cha chấp nhận thì con sẽ đi từ buôn ma thuột vào…mang con của con vào….xin nhờ Cha ak..con xin cảm ơn Cha….con chờ tin Cha…. trong lúc con bối rối con có sai xót gì với Cha Cha cho con xin lỗi…. Một lầm nữa con cảm ơn Cha… và con xin lỗi Cha đã làm phiền Cha”
Cha không kết tội, không xét đoán và chấp nhận lời thỉnh cầu của bạn.
Lm Lm. Giuse Nguyễn Văn Tịch