Viết cho con gái nhỏ – Phần 1

Có biết bao người phụ nữ tuyệt vời đã đến bên cuộc đời tôi. Tôi có 2 người mẹ- mẹ đẻ và mẹ chồng đều là người dành vô vàn tình yêu thương cho con cháu vô điều kiện, tôi có 1 chị gái luôn yêu thương các em và các cháu. 1 cô em chồng rất thân thiện và gần gũi và rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp là những người phụ nữ cũng rất tuyệt vời. Nhưng hôm nay, người mà tôi muốn dành trọn sự yêu thương, biết ơn vì đã xuất hiện trên cuộc đời này là con gái út của tôi- 1 em bé khi sinh ra đã gặp sóng gió và thiệt thòi.

Tôi có thêm bé út khi đã có đủ 1 trai và 1 gái đều đã lớn. Nên có thể nói tôi không có ý định sinh thêm con nữa. Như mọi người hay gọi là nhỡ, mà nhỡ thì sẽ đứng trước lựa chọn là bỏ hay giữ. Tôi gõ google với đủ các từ khoá: có nên sinh con thứ 3, sinh con thứ 3 có vất vả không, sinh con thứ 3 có khó khăn gì…Càng đọc càng loạn. Cộng thêm sự can ngăn của 1 số người thân thì tôi lại càng loạn. Nhưng với sự yêu thích trẻ con của cả 2 vc nên cuối cùng tôi đã quyết định làm mẹ bỉm sữa thêm 1 lần nữa dù biết tương lại sẽ gặp nhiều khó khăn.

Thời gian cứ thế trôi thật nhanh, mỗi lần đi siêu âm lại thấy con lớn thêm 1 chút tôi thấy hạnh phúc lắm. Dường như ông trời thương nên dù vất vả nhưng tôi không thấy mệt tí nào, có lần đi chợ đinh ninh dựng chân chống xe rồi nên cứ bước xuống cả cái xe đạp điện đè lên người sóng xoài giữa chợ, rồi lại có lần đi trên cầu Long Biên mấy xe phía trước va nhau, ko kịp tránh tôi cũng lao cả người và xe vào lại xõng xoài lần nữa, trộm vía em bé của tôi không làm sao. Không biết có mẹ nào giống tôi không, cảm giác có 1 em bé trong bụng mình nó hạnh phúc lắm.

Rồi ngày định mệnh, bão giông ấy đến với tôi bất ngờ có thể khiến 1 người đang rất hạnh phúc chờ đón bé yêu của mình có thể gục ngã, chỉ muốn chết .


Ngày đó chắc cả đời này tôi không bao giờ quên. 27 tết năm 2017. 2 vợ chồng hớn hở chở nhau đi ngắm hoa tết, rồi đi siêu âm trước khi nghỉ tết. Khi bác sĩ siêu âm, tôi đã thấy bác sĩ chau mày nhưng tôi không để ý gì, rồi bác bảo thôi ra ngoài đi lại 30 phút vào bác xem lại vì chưa nhìn rõ mặt, 2 vợ chồng lại dắt tay nhau đi uống cà phê ngắm phố tết. Lúc đấy lòng vẫn hân hoan lắm. Đến khi quay lại siêu âm, mặt bác lại đăm chiêu dường như không muốn nói, bác bảo chị sợ nó bị sứt môi em ạ. Tôi nghe mà như muốn sụp đổ, con tôi là con gái, 2 đứa lớn lại rất xinh xắn cơ mà. Rồi bác như muốn cho tôi thêm cơ hội nghĩ là sai, bảo để bác xem thật kỹ…và rồi không có may mắn nào cả. Con tôi bị dị tật .

 

Tôi ra về mà không nói câu nào với chồng cả, chỉ im lặng và khóc, chỉ đến khi chồng gặng hỏi tôi mới nói trong đau đớn, phải bỏ thôi không đẻ được đâu. Bắt đầu lại tìm đến google, đủ các hình ảnh và bài viết liên quan làm mắt tôi lại nhoè đi. Với suy nghĩ mình không thể sinh ra 1 đứa con dị tật thế này được, vừa thương mình vừa thương con, tôi gọi điện rất nhiều nơi để hỏi về việc bỏ thai. Khi đó con tôi đã được 20 tuần 3 ngày.

Nhưng những nơi tôi gọi đều từ chối vì thai đã quá to. Tôi bắt chồng đưa thẳng đến viện, vào khoa Kế hoạch hoá gia đình đòi bỏ bằng được. Bác sĩ ở đây tư vấn, khuyên tôi suy nghĩ vì dị tật này đơn giản, thai lại to rất nguy hiểm. Rồi mô tả thai to sẽ bỏ như thế nào. Tôi không dám tưởng tượng tiếp nữa.
Tôi đi về mà đầu trống rỗng, không quan tâm việc gì nữa, tết năm đó chìm đắm trong nước mắt. Chồng thì chỉ bảo con như vậy chăm sóc vất vả nếu em ko sợ vất vả thì cứ sinh rồi tìm cách chữa. Tôi thì u mê tưởng tượng ra đủ thứ. Ăn cũng khóc, tắm cũng khóc, rồi lại chạy ra ban công khóc thật to. Cứ thế suốt cả mấy ngày tết.

Tôi đào bới tung Webtretho để tìm các chia sẻ của các mẹ cùng hoàn cảnh. Rồi tôi gặp mẹ Tú và mẹ Loan- người đã cho tôi thêm niềm tin và hy vọng rằng tất cả sẽ ổn thôi, con tôi sẽ đẹp như bao em bé khác. Nhưng tôi vẫn mông lung chưa quyết định được số phận của con mình, vẫn chưa từ bỏ ý định chấm dứt sự sống của con.

Tôi lại gọi cho bạn làm ở Bệnh viện Phụ sản, nhờ bạn giúp tôi bằng mọi cách để bỏ, lúc đó con đã sang tuần 21. Về luật pháp thì bỏ không dễ nữa rồi, lại đúng dịp tết nên không bệnh viện nào nhận. Nếu muốn bỏ thì phải hội chẩn, thủ tục phức tạp. Bạn hẹn mùng 6 Tết vào viện bạn hỗ trợ, tôi cũng không dám nói với 2 mẹ Tú và Loan là tôi vẫn quyết dừng lại sợ phụ công 2 mẹ đã truyền động lực cho tôi.

Ngày Mùng 6 cũng đến, mẹ chồng tôi cũng sang, trước khi đi mẹ còn bảo con mua cái tiểu, mang về chôn cất đàng hoàng, dù sao cũng thành hình hết rồi. Tôi không dám nói gì vì lòng đau lắm. Con bên tôi cũng 5 tháng rồi. Vào viện lại khám lại, tư vấn 1 lần nữa, tôi vẫn quyết bỏ, đủ mọi cách cuối cùng tôi cũng có được giấy chấp thuận cho đình chỉ thai. Nghĩ lại sao lúc đấy mình lại ác thế, con vẫn đang sống trong bụng tôi mà tôi nỡ quyết bỏ bằng được. Nhưng ở trong hoàn cảnh tôi lúc đó mới hiểu được các mẹ ạ. 

Còn tiếp……

 

Thông tin và hình ảnh đã được sự đồng ý của chính tác giả.

Theo Ban truyền thông BVSS Thái Hà, Hà Nội.

Check Also

Anh chị đã phó thác vào Chúa và Chúa đã nhậm lời anh chị

Hôm trước đi lễ, mình nghe Cha kể lại câu chuyện Cha mới nghe từ …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.