Thư gửi con của người mẹ phá thai!

Thư gửi con của người mẹ phá thai!
 
“Con của mình sẽ giống anh hay giống em nhỉ? Nó sẽ là trai hay gái?”. Mẹ thề là mẹ đã có hàng ngàn lần suy nghĩ, và hàng trăm lần nói với ba của con. Nhưng cái con người hèn yếu của mẹ đã cố tình lơ đãng đi mầm sống đang hình thành trong bụng mẹ để sống, để học và để giờ đây cứ một phút, một giây qua đi, mẹ lại dần cảm thấy mất mát và thèm khát sự hiện diện của con. Mẹ nhớ con!
 
Mẹ nhớ con nhiều lắm!
 
Mẹ đã ngồi hàng giờ trong toilet, thử đi thử lại rất nhiều que. Mẹ đã khóc. Mẹ khóc vì hạnh phúc, thật đấy. Mẹ muốn cầm điện thoại gọi ngay cho ba của con, để ba về với mẹ, để tận hưởng niềm hạnh phúc cùng mẹ, để ba xoa lên bụng mẹ khen mẹ giỏi. Nhưng, xin con đừng giận mẹ nếu lúc ấy con đã nghe mẹ nói với ba rằng: “Em sợ”… Sợ chứ phải không con? 23 tuổi, mẹ chưa làm được gì, chưa có gì trong tay, ngay cả tình yêu với ba của con cũng đầy hoài nghi và dễ đổ vỡ, thì mẹ chỉ dám giấu niềm hạnh phúc ấy cho riêng mình mà thôi. Mẹ định nói, khi nào con lớn con sẽ hiểu, nhưng mà… con lúc nào cũng chỉ là đứa bé 5 tuần tuổi mà thôi, đứa bé nhỏ tí xíu trong tử cung của mẹ.
Mẹ xin lỗi con! Tạo nên con mà chưa một phút giây nào chăm sóc con. Yêu thương con mà chưa một lần nào mẹ âu yếm đứa trẻ của mẹ.
 
Khi mẹ cùng con vào phòng khám, mẹ thề rằng đời mẹ chưa bao giờ ghét bệnh viện và hàng tá bác sĩ trong đó đến thế. Mẹ ấy con à, 23 tuổi rồi, ngồi chơ vơ cô đơn trên hàng ghế chờ, mặt ngu ngơ như đứa con gái 18. Mẹ đã dắt con đến bệnh viện quá sớm phải không con? Khi mà hồ sơ khám thai của mẹ không nằm trong chồng giấy khám thai để giữ.
 
Mẹ xin con đừng hờn trách mẹ, lúc mẹ nằm lên giường cho bác sĩ khám xem có đủ sức khỏe để “không sinh con ra” hay không, mắt mẹ mờ đi, tay chân mẹ lạnh cóng. Mẹ nhớ con. Mẹ yêu con. Mẹ muốn giữ đứa trẻ bé bỏng của mẹ để ngày ngày được ôm ấp yêu thương con. Muốn, muốn lắm con à, nhưng có lẽ cái lí trí tồi tệ của mẹ lúc nào cũng chiến thắng, đạp lên cả tình mẫu tử để ngạo nghễ, để vì tương lai hai đứa: mẹ và ba con.
 
Con yêu!
 
Tình yêu của mẹ dành cho con vẫn chưa phút giây nào thay đổi, mẹ không phải là người bồng bột khi bỏ đi giọt máu của mình thì có thể sống bình yên. Trong tâm trí mẹ, vẫn khắc sâu cái ngày mà mẹ hay tin con có mặt trên đời này. Nói nhỏ con nghe rằng ba mẹ còn định lấy ngày kỉ niệm của ba mẹ làm ngày sinh nhật của con nữa cơ. Chính cái ngày ấy đã khiến mẹ đã để ba tạo ra con. Và cái ngày mẹ đau đớn quằn quại cả thể xác lẫn tâm hồn để đẩy con ra khỏi tử cung của mẹ, mẹ vẫn luôn nhớ. Con sẽ luôn là đứa con đầu lòng của ba mẹ! Hãy tin điều ấy con nhé!
 
Hãy yên lòng con nhé, mẹ hứa, mẹ đã hy sinh con để đánh đổi lấy cái tương lai đang rộng mở trước mắt, mẹ sẽ không để một phút giây nào uổng phí.
 
Mẹ thề mẹ sẽ kể với các em của con sau này rằng chúng đã từng có một người anh em ruột chưa bao giờ được sinh ra nhưng chưa bao giờ hết nhận yêu thương từ mẹ.
 
Mẹ yêu con!

Check Also

Thánh lễ kính hai thánh Phêrô và Phaolô Tông Đồ và an táng 17 em Thai Nhi

THÁNH LỄ KÍNH HAI THÁNH PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ TÔNG ĐỒ VÀ AN TÁNG 17 EM …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.