Viết cho Bơ – Món quà mà Thiên Chúa đã ban cho Gia Đình Chúng Ta

Viết cho Bố, cho Mẹ, cho gia đình mình.

Bơ của dì, có lẽ những dòng này sẽ rất lâu sau đó con mới đọc và hiểu được. Nhưng dì vẫn sẽ viết ra, viết bằng chính tấm lòng của một người dì và một người mẹ.

Gia đình của chúng ta sẽ bình thường như bao gia đình khác cho đến khi sự xuất hiện của con làm mọi thứ bị lệch đi quỹ đạo của nó. Ban đầu sự có mặt của con trên đời không được nhiều người vui mừng chào đón như những đứa trẻ khác, đứa bé tội nghiệp bị những người trong họ hàng kỳ thị và đay nghiến chỉ vì con là con của chị Y – chị gái của mẹ – với suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ với ý nghĩ làm mẹ đơn thân sẽ hạnh phúc hơn là việc lấy chồng. Những ngày tháng con ở trong bụng mẹ con, con cũng đã gặp nhiều vất vả khi mẹ con phải sống chui sống lủi để tránh những ánh mắt miệt thị từ những người xung quanh. Cuộc sống của chúng ta là những ngày dài đẫm nước mắt, có những đêm ông bà không ngủ mà nhìn nhau khóc nước mắt chảy dài nên gò má gầy ruộc, ông bà suy sụp đi lang thang giữa đêm trong vườn nhà với suy nghĩ không định hình, mọi người trong nhà bỏ bê toàn bộ công việc chỉ biết khóc và khóc, khóc vì thương con thương cháu phải đi nương náu ở một nơi xa, khóc vì không thể giúp được con lúc này, và khóc vì thấy tủi thân vì tất cả quay lưng lại. Những ngày mẹ con ở Hà Nội tạm bợ cùng với d , dì sợ mẹ con phải suy nghĩ nhiều nên sẽ ảnh hưởng đến con trong bụng nên dì cố gắng pha trò để mẹ con cười, dẫn mẹ con đi khắp nơi để cho khuây khỏa trong lòng, nhưng dì biết bề ngoài mẹ con thế thôi chứ trong tâm mẹ con phải suy nghĩ rất rất nhiều. Có đêm dì nằm nghĩ thương mẹ con, muốn khóc òa lên nhưng phải nín lại âm thầm để nước mắt rơi ướt gối vì sợ làm mẹ con tỉnh giấc, lúc đó dì chỉ biết cầu nguyện lên cùng Chúa , cầu xin Ngài cho “sóng yên biển lặng” với gia đình mình. Con à, dù chưa ra đời nhưng cuộc sống của con bao nhiêu là sự biến động. Con biết không, con có được ngày hôm nay là do Thiên Chúa, Ngài đã nghe được lời nguyện cầu khẩn thiết của chúng ta. Mẹ con con đã được nhóm Bảo Vệ Sự Sống ở Thái Hà đón nhận và đưa về chăm sóc cho đến ngày con chào đời. Những ngày ở đó, mẹ con và các chị bầu khác đồng cảnh cùng nhau ngày đêm đọc kinh cầu nguyện sớm chiều đi lễ nhà thờ, lấy Kinh Thánh làm của nuôi tâm hồn. Chúng ta phải tạ ơn Chúa, vì lúc chúng ta không thể bấu víu vào cái gì được nữa thì Người đã chìa tay ra và nâng đỡ chúng ta đứng dậy. Khi con được ra đời chính là lúc gia đình chúng ta vực dậy khỏi bầu không khí u ám, mọi người đều lấy con làm động lực tiếp tục sống. Con à, cho đến giờ dì vẫn không hiểu tại chuyện làm mẹ đơn thân lại bị mọi người lại lên án như vậy. Chả nhẽ những người giết đứa con trong bụng để cho gia đình họ hàng được đẹp lòng thì không sao còn gia đình mình quyết giữ lại con lại là một đội đồ đáng lên án và không thể tha thứ ư ???. Dì cũng chỉ thắc mắc thế thôi, còn bây giờ tất cả mọi thứ mà mọi người nói đều không quan trọng nữa, vì bây giờ chúng ta đã có con là có tất cả rồi.

. Dì có đọc được ở đâu đó một đoạn rất hay: “Mẹ chẳng cầu mong con trở thành ai đó hơn người , mẹ chỉ mong con khoẻ mạnh, sống hạnh phúc và luôn có một trái tim ấm áp ”. Và dì cũng chỉ mong Bơ của dì như thế thôi. Con ơi, sau này con lớn lê, khi đã có thể nhận biết được mọi thứ xung quanh bằng con mắt biết phải trái, va đập nhiều với cuộc sống bên ngoài này , dù phong ba bão táp của cuộc đời ập đến thì hãy hứa với dì con hãy giữ cho mình một Đức Tin con nhé, vì chính Đức Tin của gia đình chúng ta đã giúp cho con có mặt trên đời như ngày hôm nay. Ông bà, mẹ con và dì luôn ao ước mai sau này sẽ để cho con tiếp xúc sớm với Lời Chúa, nếu có thể thì mong con trở thành một người có thể giúp đỡ cho Hội Thánh. Từ nhỏ, bà của con luôn dặn dì tối sáng đọc kinh cầu nguyện, mong muốn dì đi tu , bà bảo : “ nếu sáng tối đọc một Kinh Lạy Cha, ba Kinh Kính Mừng, Cầu Nguyện thì Thiên Chúa sẽ không bao giờ bỏ mìn ”, và thật sự là như thế. Con giờ đã là một con chiên trong Hội Thánh, mai này con lớn lên, trước khi làm điều gì thì con hãy nhớ con là người có đạo, điều gì thấy phải đúng với lương tâm thì con làm mặc kệ đám đông xung quanh con nhé, hãy biết suy nghĩ bằng một cái đầu tỉnh táo để khỏi bị vấp ngã như mẹ con đã từng. Và sau này, khi con đã làm được kinh tế, con hãy đi thiện nguyện giúp đỡ các nơi đang cưu mang những con người bất hạnh, những con người đã trót một lần lầm lỗi và được Hội Thánh nâng đỡ như nhóm Bảo Vệ Sự Sống… , vì chính nơi này đã cưu mang con khi con không còn chốn nương thân. Cái ơn này chúng ta không bao giờ được phép quên – những con người hi sinh thầm lặng, xin Chúa hãy ban ơn phúc cho họ vì những việc cao cả họ đã và đang làm.

Mỗi người trong chúng ta đã thay đổi từ khi có con. Tính hay nóng của ông con nhờ con mà biết kiềm chế nhiều hơn, ông trở nên nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Nhờ có con mà dì cũng người lớn hơn, biết suy nghĩ trước sau chứ không còn trẻ con như trước. Và đặt biệt là mẹ con, từ khi trở thành mẹ đã chín chắn hơn, không còn sống bốc đồng. Bà cũng không ủ rũ như trước, cứ đi chợ về là lại vào ôm chầm lấy con, bế con đi chơi khắp nơi. Mỗi lần về nhà thấy con trong vòng tay ấm áp của gia đình mình, dì lại cảm thấy hạnh phúc và yên bình đến lạ, những chuyến đi về thăm nhà cứ như thế mà ngày một nhiều hơn. Có lần mẹ con tâm sự với dì là sợ sau này các dì sẽ không lấy được chồng vì điều tiếng mà mẹ con mang, nhưng chị ơi, có hề chi, chị không phải áy náy điều đấy, người em thương sẽ là người vì em mà chấp nhận. Chỉ cần Bơ, Chị và Gia Đình chúng ta sống khỏe mạnh, yêu thương nhau như bây giờ là được.

Tạ ơn Chúa vì đã ở bên che chở cho gia đình chúng con trước sóng gió cuộc đời, đã kéo chúng con đứng lên khi chúng con vấp ngã, và đặc biệt, đã mang mang Bơ đến bên gia đình chúng con.

( Hình đi kèm là cảnh Cha làm Lễ Rửa Tội cho bé Bơ )

05531c47d3b829e670a9

Check Also

“Cảm ơn ba vì đã cứu con” – Lời cảm ơn từ cô bé được cứu khỏi bị phá thai 17 năm trước tới ba đỡ đầu

17 năm trước, nam diễn viên Công giáo người Mexico, Eduardo Verástegui, đã thuyết phục …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.