Thời điểm mà tinh trùng của người nam thâm nhập vào tế bào trứng của người nữ, thường là ở phần trên của ống dẫn trứng, một thực thể mới bắt đầu hiện hữu.
“Hợp tử” là tên của tế bào đầu tiên được hình thành tại thời điểm thụ thai, giai đoạn hình thành sớm nhất của phôi thai người, kế theo đó là thời kỳ phôi dâu và phôi nang.(1)
Có hai điều cần khẳng định:
– Bản chất hợp tử là thuộc về con người
Hợp tử bao gồm DNA và các phân tử khác của con người, vậy không thể phủ nhận bản chất của hợp tử là một con người chứ không phải một loài nào khác.
– Hợp tử là một sinh thể.
Các nhà khoa học định nghĩa sinh thể là một kết cấu phức tạp của các yếu tố tương quan lẫn nhau được tạo thành để thực hiện các hoạt động của sự sống, bằng các cơ quan hoạt động riêng biệt nhưng phụ thuộc lẫn nhau.(2)
Hợp tử của con người đáp ứng định nghĩa này một cách dễ dàng. Sau khi được hình thành, hợp tử hoạt động lập tức và dứt khoát để bắt đầu một chương trình phát triển mà nếu không bị ngắt đoạn do tai nạn, bệnh tật hay can thiệp bên ngoài, thì sẽ tiếp diễn liền mạch thông qua việc hình thành cơ thể, sinh ra, tuổi thơ, thời niên thiếu, trưởng thành và lão hoá, kết thúc bằng cái chết.(3)
Hai điều trên có nghĩa là: Hợp tử từ ngày đầu tiên đã là một con người đang sống.
Việc gọi thai nhi là hợp tử, phôi nang, phôi thai, hoặc bào thai không hề có nghĩa thai nhi không phải là người. Đó chỉ là những cách đề cập đến tuổi tác, giống như ta gọi trẻ sơ sinh, trẻ chập chững biết đi, thanh thiếu niên, hay người trưởng thành.
Không chỉ vậy, hợp tử mới của con người có thành phần di truyền hoàn toàn chỉ của riêng bản thể đó; thành phần di truyền này khác biệt với bất kỳ người nào từng tồn tại, kể cả khi so với người mẹ.(4) Mỗi hợp tử đều là một con người độc nhất vô nhị theo đúng nghĩa khoa học, và cho dù người mẹ sau này có thêm những người con khác, thì những người con đó sẽ không giống với người con trước của cô.
Ngay cả nhà triết học vô thần Peter Singer, người ủng hộ quyền phá thai, thừa nhận rằng, “Không có gì phải nghi ngờ rằng: kể từ những giây phút đầu tiên sự sống hiện diện, một hợp tử được tạo nên từ tinh trùng và trứng của con người là một con người.” (5) Ông thậm chí cho rằng: chấm dứt mạng sống của một đứa trẻ có thể là điều đúng đắn nên làm.
Một số người ủng hộ quyền phá thai sẽ lập luận rằng: thai nhi trong bụng mẹ có thể là “con người” về mặt khoa học, nhưng chưa phải “người” về mặt triết học.
Lập luận này không được củng cố bởi khoa học, mà chỉ dựa vào triết lý đạo đức riêng của một cá nhân.
Khi một người nói rằng “thai nhi không có linh hồn cho đến khi thành hình người”, đó là quan điểm tôn giáo của họ; họ đang không tranh luận trên nền tảng khoa học.
Ngoài ra, lập luận của họ còn khiến ta phải đặt một câu hỏi nữa:
Chúng ta có quyền chấm dứt sự sống của những con người không được coi là “người” về mặt pháp luật không?
Trong lịch sử, khi chúng ta có quyền đó, chúng ta đã gây ra những thảm họa và những cuộc thảm sát gì?
NGUỒN:
(1) Marjorie A. England, “What Is An Embryo?” in Life Before Birth (London: Mosby-Wolfe, 1996).
(2) Định nghĩa về sinh thể trên MedlinePlus
(3) “When Does Human Life Begin? A Scientific Perspective,” The Westchester Institute for Ethics and the Human Person, Westchester Institute White Paper Series 1, no. 1 (October 2008)
(4) Keith L. Moore and T.V.N. Persaud, The Developing Human: Clinically Oriented Embryology (Philadelphia: W.B. Saunders Co., 1998): 77, 350.
Tác giả T.P.